Cha mẹ nên dạy trẻ biết thể hiện cảm xúc một cách phù hợp với hoàn cảnh. Ví dụ, la hét giữa siêu thị hay nổi giận ở trường học là hành vi không đúng.
Hãy giúp trẻ hiểu rằng cảm xúc tức giận, buồn bã hay sợ hãi đều bình thường, nhưng cách thể hiện mới là điều quan trọng.
Chẳng hạn, trẻ có thể tức giận với ai đó nhưng không được đánh họ, hoặc thất vọng vì không mua được món kem yêu thích nhưng không nên lăn ra khóc hay quấy rầy người khác.
Cha mẹ cũng cần phân biệt rõ giữa cảm xúc và hành vi: hãy kỷ luật vì hành vi sai chứ không vì cảm xúc của con.
Ví dụ:
“Con không được chơi tiếp vì đã đánh em trai.”
“Con sẽ không được dùng món đồ chơi này vì con đã la hét quá to.”
Cách này giúp trẻ học cách kiểm soát cảm xúc mà không cảm thấy bị phán xét hay xấu hổ vì những cảm xúc tự nhiên của mình.
Đôi khi, cha mẹ vô tình làm giảm giá trị cảm xúc của con mà không nhận ra. Những câu như “Đừng buồn nữa, có gì đâu mà khóc” tưởng là an ủi, nhưng lại khiến trẻ cảm thấy cảm xúc của mình không được thừa nhận.
Khi con đang giận, buồn hay thất vọng, điều quan trọng là đặt tên cho cảm xúc ấy và thể hiện sự thấu hiểu.
Ví dụ, thay vì chỉ nói:
“Ba/mẹ biết con đang giận vì hôm nay không đi công viên,”
hãy nói thêm:
“Ba/mẹ biết con đang giận vì hôm nay không đi công viên, ba/mẹ cũng buồn vì không thể làm điều mình mong muốn.”
Sự chia sẻ này giúp trẻ cảm nhận được cha mẹ đồng cảm thật lòng và hiểu rằng cảm xúc của mình là bình thường, được chấp nhận. Đồng thời, cha mẹ có thể nhẹ nhàng giải thích rằng mọi cảm xúc đều chỉ là tạm thời, và cảm giác buồn, giận rồi cũng sẽ qua — thường chỉ trong vài phút mà thôi.
Cha mẹ thường cảm thấy khó khăn khi đồng hành cùng những đứa trẻ giàu cảm xúc, bởi đôi khi không hiểu được lý do đằng sau những phản ứng mạnh mẽ của con. Tuy nhiên, trẻ cần được học cách nhận biết, hiểu và đối diện với cảm xúc của mình, và cảm giác được chấp nhận chính là nền tảng giúp con trưởng thành lành mạnh.
Việc gọi những đứa trẻ nhạy cảm là “nhút nhát” hay “yếu đuối” có thể vô tình làm tổn thương con. Khóc, tức giận hay thất vọng không phải là điều xấu, mà chỉ là cách con thể hiện cảm xúc chân thật của mình.
Mỗi đứa trẻ đều có tính cách và cách cảm nhận thế giới riêng, và sự nhạy cảm chỉ là một phần trong con người của con. Hãy luôn cho trẻ biết rằng cha mẹ yêu thương và chấp nhận con vô điều kiện, dù con có cảm xúc ra sao.
Khả năng kiểm soát cảm xúc phụ thuộc vào độ tuổi và mức độ phát triển của trẻ. Trước 2–3 tuổi, trẻ hầu như chưa thể kiềm chế cảm xúc, nhưng cha mẹ vẫn có thể bắt đầu hướng dẫn con những bước đầu tiên để học cách quản lý cảm xúc. Khi đến tuổi mẫu giáo, trẻ đã có thể học một số kỹ năng cơ bản giúp điều tiết cảm xúc hiệu quả hơn. Dưới đây là những phương pháp cha mẹ có thể áp dụng:
-🌿 Tập hít thở sâu
Hướng dẫn trẻ hít vào bằng mũi, thở ra bằng miệng thật chậm. Có thể dạy bằng cách ví von vui:
“Ngửi một bông hoa, rồi thổi bong bóng.”
Cùng con thực hành vài lần khi con bực bội, rồi khuyến khích con tự làm khi cần bình tĩnh lại.
-🔢 Đếm số để bình tâm
Khi cảm xúc dâng cao, đếm từ 1 đến 10 (hoặc 100) giúp trẻ tạm ngắt dòng suy nghĩ tiêu cực và giảm căng thẳng.
-☁️Cho trẻ thời gian nghỉ ngơi
Nếu con sắp mất kiểm soát, hãy cho con một khoảng nghỉ ngắn để lấy lại bình tĩnh. Việc chủ động “nghỉ để làm dịu cảm xúc” giúp con học cách kiểm soát hành vi trước khi vượt giới hạn.
– 🎨 Tạo “bộ dụng cụ bình tĩnh”
Chuẩn bị cho con một góc thư giãn với sách tô màu, bút chì, hình dán, ảnh yêu thích hoặc nhạc nhẹ. Những hoạt động này kích thích giác quan và giúp con giải tỏa cảm xúc một cách tích cực.
-💬 Cùng con giải quyết vấn đề
Nếu cảm xúc khiến con gặp khó khăn trong quan hệ bạn bè hoặc học tập, hãy ngồi xuống trò chuyện. Khuyến khích con nói ra cảm xúc, mong muốn và cùng tìm giải pháp. Việc này giúp con cảm thấy được tôn trọng và học cách xử lý vấn đề thay vì né tránh.
-☀️ Nhận diện yếu tố giúp con vui vẻ
Hãy quan sát và ghi lại những điều khiến con thấy hạnh phúc — như đọc truyện, hát, chạy nhảy ngoài trời… Khi con buồn, gợi ý con làm những hoạt động này để chuyển hướng cảm xúc tiêu cực.
Dạy trẻ điều tiết cảm xúc là một quá trình lâu dài, đòi hỏi sự kiên nhẫn, thấu hiểu và đồng hành của cha mẹ. Khi được hướng dẫn đúng cách, trẻ sẽ học được cách nhận biết, kiểm soát và thể hiện cảm xúc lành mạnh — nền tảng quan trọng cho sự phát triển tâm lý và xã hội sau này.
Cách ba mẹ phản ứng với cảm xúc của con có thể tạo ra sự khác biệt rất lớn. Đôi khi, chính sự vô tình trong phản ứng của người lớn lại khiến trẻ bộc lộ cảm xúc mạnh mẽ hơn. Nếu ba mẹ đang muốn giúp con học cách điều chỉnh cảm xúc hiệu quả, hãy lưu ý tránh những sai lầm dưới đây:
-
Khen thưởng khi con bình tĩnh lại: Nếu ba mẹ tặng quà hay phần thưởng mỗi khi con kiểm soát được cảm xúc, trẻ có thể hiểu rằng việc khóc lóc hay nổi giận là “chiêu” để đạt được điều mình muốn.
-
Cho con đi tắm để xoa dịu: Việc tắm giúp trẻ thư giãn là điều tốt, nhưng nếu lạm dụng, trẻ sẽ cho rằng bộc phát cảm xúc là cách nhanh nhất để được quan tâm.
-
Thường xuyên dỗ dành: Dỗ dành là phản ứng tự nhiên, nhưng nếu làm quá thường xuyên, trẻ sẽ phụ thuộc vào người lớn để bình tĩnh lại. Ba mẹ nên dạy con những cách tự kiểm soát cảm xúc ngay cả khi không có ba mẹ ở bên.
-
Bảo con “đừng khóc nữa”: Lời nói này có thể khiến trẻ cảm thấy mình đang làm sai khi bộc lộ cảm xúc. Thay vì vậy, hãy giúp con gọi tên cảm xúc của mình và chỉ cách để vượt qua.
-
Gắn nhãn “trẻ nhạy cảm” với người khác: Việc nói với giáo viên hay phụ huynh rằng con “rất nhạy cảm” có thể khiến họ nhìn nhận con theo hướng tiêu cực. Hãy chỉ chia sẻ điều này khi thật sự cần thiết, và dùng cách diễn đạt tích cực hơn như:
“Con tôi là một đứa trẻ giàu cảm xúc và biết quan tâm đến người khác.”
Khi ba mẹ phản ứng đúng cách, trẻ sẽ dần học được rằng cảm xúc không phải là điều đáng sợ — mà là một phần tự nhiên của bản thân, cần được thấu hiểu và điều tiết một cách nhẹ nhàng.
7. Đôi khi cũng cần thử thách trẻ
Ba mẹ có thể giúp con tránh khỏi một số tình huống gây khó chịu — chẳng hạn như không để con xem một bộ phim có nội dung buồn nếu biết rằng điều đó có thể khiến con tổn thương.
Tuy nhiên, việc cố gắng bảo vệ con khỏi mọi khó khăn hoặc cảm xúc tiêu cực trong cuộc sống lại có thể mang đến tác dụng ngược. Để trưởng thành và có một cuộc sống cân bằng, trẻ cần được trải nghiệm và học cách đối mặt với nhiều cảm xúc khác nhau trong những hoàn cảnh đa dạng.
Thay vì che chở quá mức, ba mẹ nên tạo cơ hội cho con rèn luyện khả năng tự quản lý cảm xúc, đồng thời dùng sự thấu hiểu và trực giác của mình để xác định mức độ thử thách nào là phù hợp với con.
Dù trẻ bắt đầu học cách điều chỉnh cảm xúc từ giai đoạn chập chững biết đi, nhưng theo nghiên cứu, đến khoảng 8–9 tuổi, trẻ mới thật sự có thể kiểm soát cảm xúc của mình. Tuy nhiên, nếu ba mẹ nhận thấy một số dấu hiệu bất thường dưới đây, nên tham khảo ý kiến bác sĩ nhi khoa càng sớm càng tốt:
-
Trẻ gặp khó khăn trong giao tiếp hoặc bị ảnh hưởng bởi các vấn đề sức khỏe như nhiễm trùng tai, rối loạn tâm lý hay bệnh lý khác.
-
Trẻ đột ngột trở nên khó kiểm soát cảm xúc hơn so với trước.
-
Cảm xúc tiêu cực khiến trẻ gặp vấn đề trong sinh hoạt hằng ngày, như khóc quá nhiều, mất tập trung ở lớp, hay mất bạn bè vì không kiềm chế được cơn giận.
Các nghiên cứu chỉ ra rằng rối loạn điều tiết cảm xúc có thể liên quan đến nhiều vấn đề tâm lý khi trưởng thành như lo âu, trầm cảm, hành vi hung hăng, lạm dụng chất, ý định tự tử hoặc ADHD.
Điều tích cực là, ba mẹ hoàn toàn có thể giúp trẻ cải thiện — bằng cách kiên trì dạy con nhận biết, hiểu và tự điều chỉnh cảm xúc. Khi những nguyên nhân y tế hoặc tâm lý đã được loại trừ, việc hướng dẫn đúng cách sẽ giúp trẻ biến sự nhạy cảm thành sức mạnh nội tâm thay vì trở ngại trong quá trình trưởng thành.
Nuôi dạy một đứa trẻ nhạy cảm không phải là điều dễ dàng, nhưng cũng chính là cơ hội để ba mẹ giúp con phát triển sự thấu hiểu, lòng nhân ái và khả năng kiểm soát bản thân. Khi được đồng hành, lắng nghe và hướng dẫn đúng cách, trẻ nhạy cảm sẽ không chỉ biết quản lý cảm xúc mà còn trưởng thành hơn, tự tin hơn và sống hạnh phúc trong thế giới đầy cảm xúc của riêng mình.
Chuyên mục phổ biến
Quay lại Trang Chủ